-->

I am ...

an engineer,

a writer,

... and

a lover.

Tui là Quân,

Tui là 1 kẻ xấu xí, vô duyên, nhiều chuyện, lười biếng, hậu đậu, ngạo mạn, kiêu căng, ngang tàng, bướng bỉnh, bảo thủ, thù dai, cau có, khó chịu, đanh đá, dữ dằn, cộc cằn, lì lợm, hiềm khích, ganh tỵ, tiểu nhân, nham hiểm, ích kỉ, độc ác, tham lam … nếu bạn vẫn thích những điều đó từ tui thì tui rất vui được làm quen với bạn.

My Blog

Giáo viên quốc dân


(Ngày mai là ngày NGVN nhưng đây lại là chuyện bên HQ chứ không phải chuyện VN nhen :D)

Người 'giáo viên quốc dân' ở Hàn Quốc lại không làm nghề giáo mà lại làm vua. Tên của ông là Sejong (Thế Tông). Sau khi lên ngôi vua năm 21 tuổi, ông đã cho thành lập Chiphyonjon (Tập Hiền Điện) là nơi chiêu tập hiền tài nhằm chấn hưng đất nước. Ở nơi đó, ông cùng với các vị học giả của mình đã sáng tạo nên bảng chữ cái tiếng Hàn - Hangeul, nhằm thay thế bảng chữ cái trước đó là Hanja (Hán tự).

Trong Hangeul, những phụ âm được vận dụng theo thuyết âm dương ngũ hành, các kí hiệu mô phỏng theo hình dáng của các cơ quan phát âm như lưỡi, môi, răng, cổ, họng (ㄱ, ㄴ, ㅁ, ㅅ, ㅇ); còn các nguyên âm thì thể hiện theo thuyết thiên địa nhân (ㆍ, ㅡ, ㅣ). Đây là một trong những hệ thống văn tự khoa học, độc đáo với triết lí sáng tạo mà đã được UNESCO ghi nhận là Di sản tư liệu thế giới.

Nhưng điều muốn nói ở đây không phải là Hangeul mà chính là tinh thần vĩ đại đằng sau việc tạo ra nó. Đó là tinh thần khai minh và bác ái của nhà vua Sejong.

Trong triều đại Joseon lúc bấy giờ, người biết đọc biết viết chủ yếu là thành phần quý tộc thượng lưu. Người nông dân hầu như không biết chữ vì chữ viết rất khó học, khó viết còn họ thì không có thời gian để nghiên cứu nó.

Tầng lớp quý tộc đối xử với tầng lớp nông dân như là động vật chỉ vì họ không biết chữ. Giá trị của họ được coi không hơn gì các con vật được nuôi trong trang trại. Nhiệm vụ của những kẻ thất học ấy là phải biết phục tùng và tôn trọng những người có học. Đó là quan điểm và triết lý của tấng lớp thống trị lúc bấy giờ.

Nhưng nhà vua Sejong đã không đồng tình với quan điểm đó. Ông muốn dạy cho người dân của mình biết chữ để họ có thể đọc sách, xem các cáo thị của triều đình, hiểu biết về luật lệ, các giao kèo... Ngôn ngữ cũng là công cụ để giúp người dân chứng minh sự vô tội của mình khi họ hiểu rõ hơn về luật lệ và không bị ép buộc nhận tội bởi những bản án viết sai sự thật.

Một điều vĩ đại khác là vua Sejong đã giảm thị lực đi rất nhiều trong quá trình tạo ra chữ Hangeul. Ông ấy đã từ bỏ đi thị lực của bản thân để phát minh ra chữ viết riêng cho dân tộc mình. Với một mong muốn mang chữ viết, giáo dục để thúc đẩy sự bình đẳng, ấm no đến với mọi tầng lớp người dân. Đó mới chính là sự vĩ đại của một 'giáo viên quốc dân'.

Male Tax - Thuế đàn ông



Sau một hồi đánh vật với chữ nghĩa thì tui tạm nghỉ ngơi bằng cách tám nhảm như thường lệ.

Chuyện là đầu tháng vừa rồi ở Manhattan, New York - có một tiệm thuốc tây tên là Thompson Chemists đã nghĩ ra một chính sách bán hàng độc đáo và gây nên rất nhiều tranh cãi về mặt đạo đức, kinh tế và cả luật pháp với tên gọi "Man Tax". Cụ thể là chủ tiệm quyết định sẽ miễn thuế cho tất cả phụ nữ và tính mức thuế 7% cho cánh đàn ông khi bước chân vào tiệm mua đồ.

Có nhiều lý do được người ta đưa ra để lý giải cho quyết định này của cô chủ tiệm. Nhiều người thì nghĩ rằng ắt hẳn cô chủ rất ghét ông Donald Trump và là người ủng hộ bà Hillary. Nguyên do là ông Trump bị gán cho cái tội hay khinh miệt phụ nữ và né thuế liên bang nhiều năm liền nên bị rất nhiều người ra sức phản đối bằng các hình thức khác nhau.

Nhưng thật ra còn một nguyên nhân khác sâu xa hơn và khoa học hơn. Đó là dựa theo một nghiên cứu của Cơ Quan Bảo Vệ Người Tiêu Dùng New York (New York City Department of Consumer Affairs) đã chỉ ra rằng, tính trung bình, thì giá các sản phẩm dành cho phụ nữ thường đắt hơn 7% so với sản phẩm tương tự dành cho nam. Còn nếu là sản phẩm chỉ dành riêng cho từng giới thì mức chênh lệch này lên đến 13%. Đó là chưa kể đến sự bất bình đẳng về lương bổng khi phụ nữ chỉ được trả bằng 79% số lương mà nam giới nhận được cho cùng một công việc.

Những điều này cũng được cô chủ tiệm thuốc đưa ra để giải thích cho quyết định của mình. Trả lời phỏng vấn cô nói rằng mình không hề muốn đá động đến chuyện phân biệt giới tính hay bầu cử gì cả. Mục đích của cô thật ra chỉ muốn cho mọi người biết về việc tồn tại sự bất công khi mà phụ nữ phải trả thêm rất nhiều tiền cho những thứ 'vật dụng thiết yếu' của mình.

Nhưng sự đời đâu có dễ vậy, thay vì chia sẻ với thông điệp tích cực của cô chủ tiệm thì rất nhiều người đã vào fanpage của tiệm này comment chửi rủa, số khác thì kêu gọi tẩy chay tiệm. Còn cô chủ tiệm thì cũng chỉ cười, cổ nói mấy người chửi rủa cổ thật ra là vì đang quá bực bội với ông Trump và bà Hillary nên tìm cớ trút lên đầu cô. Nhưng cô không quan tâm vì... cô thích thì cô làm thôi.

Nói chung thì, làm phụ nữ thật là tốn kém và đầy thị phi. :D
Contact Me

Email

me@minhquan.info

Website

www.minhquan.info