-->

I am ...

an engineer,

a writer,

... and

a lover.

Tui là Quân,

Tui là 1 kẻ xấu xí, vô duyên, nhiều chuyện, lười biếng, hậu đậu, ngạo mạn, kiêu căng, ngang tàng, bướng bỉnh, bảo thủ, thù dai, cau có, khó chịu, đanh đá, dữ dằn, cộc cằn, lì lợm, hiềm khích, ganh tỵ, tiểu nhân, nham hiểm, ích kỉ, độc ác, tham lam … nếu bạn vẫn thích những điều đó từ tui thì tui rất vui được làm quen với bạn.

My Blog

Truyền Thuyết Phong Linh


Câu chuyện diễn ra cách nay đã rất lâu, từ thời còn các kiếm khách và các ca nữ. Tại một ngôi làng nhỏ ở một vùng quê có một chàng trai tên Thiện Toàn, chàng là con trong một gia đình cũng khá giả. Thiện Toàn rất chăm chỉ và siêng năng, anh học rất giỏi và là một người cũng giống như tên gọi của mình Thiện Toàn.

Trong làng có Sương một cô gái xinh đẹp như hoa, thướt tha như lụa, nàng có đôi mắt đen nhánh như hai hòn ngọc trai đen, với đôi gò má xinh xinh như hai trái đào nhỏ, hồng hào, tươi tắn. Một cô gái đẹp nhất trong vùng. Nàng còn được trời phú cho một giọng hát ngọt ngào như mật, quyến rũ như chim sơn ca.

chuong gio

Ánh Sương và Thiện Toàn là một đôi thanh mai trúc mã từ nhỏ. Hai người có một mối tình tuyệt đẹp mà người đời ai cũng ghen tị. Họ yêu thương nhau thật thấm thiết. Có những ngày họ cùng nhau vui chơi trong vườn hoa thượng uyển ngào ngạt hương hoa, những chú bướm đủ màu sắc như trộn lẫn vào nhau tạo nên một mối tình thần tiên chốn nhân gian.

Trong ngày sinh nhật lần thứ mười tám của nàng sắp tới, Thiện Toàn muốn tặng nàng một món quà thật đặc biệt và đầy ý nghĩa nào đó. Suy nghĩ mãi nhưng vẫn không tìm ra được… Trong một lần đi dạo trong rừng trúc, những cành trúc va đập vào nhau cùng với tiếng lá xào xạc tạo cho chàng một cảm giác thật êm ái, độc đáo. Chàng chợt nảy ra một ý định và … từ những cành trúc bé nhỏ, cùng với một chút tài hoa của mình chàng đã làm nên một chiếc phong linh (chuông gió) thật xinh xắn và đầy ý nghĩa. Trên chiếc phong linh có treo tấm giấy nhỏ một mặt ghi tên của nàng, một mặt ghi tên của chàng cùng một lời chúc thật dễ thương.

Rồi ngày sinh nhật của nàng cũng đến, gia đình nàng tổ chức một buổi tiệc thật lớn để mừng cho con gái. Vào đêm hôm đó, chàng đã lén dẫn nàng ra cánh đồng trống ở sau nhà. Dưới ánh trăng sáng, chàng đã trao cho nàng món quá của mình. Chiếc chuông gió trong tay này rung động theo từng cơn gió nhẹ thổi qua, mang mùi hương của cánh đồng hoa đang chín rộ. Chàng tặng chiếc phong linh cho nàng với ước muốn rằng tình yêu của hai người sẽ mãi trong trẻo, sẽ mãi du dương trầm bổng như tiếng chuông gió. Và chàng cũng muốn mỗi khi nàng nghe thấy tiếng chuông sẽ nhớ đến chàng… Nàng ngồi trong vòng tay thương yêu của chàng, trong tiếng chuông, dưới ánh trăng sáng, hai người yêu nhau nhìn về phía xa chân trời trong hạnh phúc mà có biết ngày sau …

Kinh thành năm ấy tổ chức kỳ thi trạng nguyên, chàng phải từ giã cha mẹ và người yêu mình, hẹn ngày đỗ đạt trở về. Trong cuộc chia ly đầy nước mắt nàng tặng chàng một con hạc giấy, mong chàng đừng thay lòng đổi dạ… nàng vẫn mãi chờ đợi chàng . Chàng từ biệt ra đi, trong không gian vang vọng tiếng chuông gió ngày nào …

Chuong gio

Trong những ngày Thiện Toàn đi thi, một biến cố đã xảy ra tại ngôi làng nhỏ bé này. Vào ngày đại thọ của cha nàng, có quan tri phủ Dương Thường Trực là bạn củ của cha nàng tham dự. Nàng chúc thọ cha mình bằng một bài hát và một điệu vũ tuyết trần. Ai nấy đều tán thưởng, chàng trai nào cũng phải chết mê chết mệt. Nàng đã lọt vào tầm mắt quan tri phủ và ông ta ngỏ lời cầu hôn nàng cho con ông ta là Dương Thường Xuyên.

Thường Xuyên là một công tử hoà hoa rất đẹp trai nhưng lại có tính xấu hễ thấy cô gái nào đẹp là hắn quyết “cưa” cho bằng được. Và … Ánh Sương cũng không ngoại lệ… trước vẻ hoà hoa của hắn nàng đã ngã gục và quên đi mối tình nồng thắm ngày nào với chàng Thiện Toàn. Nàng lên xe hoa (xe ngựa !!!) để lại sau lưng đầy ấp kỷ niệm …

Về nhà làm dâu qua tháng ngày nàng thấy rõ bộ mắt thú vật của Thường Xuyên, hắn ngày càng dữ dằn hơn, cứ đi chồn lầu xanh đàng điếm say sưa, về nhà lại quát tháo đánh đập nàng. Cuộc đời giờ sống còn hơn chết, không còn những ảo mộng tốt đẹp như nàng đã từng mơ …

Không chịu nổi nữa nàng đã trốn về nhà cha mình. Nhưng Thường Xuyên không buôn tha, hắn sai người đi bắt nàng về. Khi nàng về tới nhà, trở lại căn phòng cũ hôm nào … nàng ứa nước mắt nhìn lại những đồ vật cũ, lại thương cho số phận của mình. Nàng một mình bước đi trên cánh đồng hoa, dưới cơn gió nhẹ và ánh trăng vằng vặc. nàng chợt nhớ đến Thiện Toàn và nàng lại khóc. Nàng khóc vì thương cho một cuộc tình, nàng khóc cho mình vì đã thay lòng đổi dạ …Nàng cứ đi cứ khóc rồi lạc đến rừng trúc khi nào không biết. Nghe tiếng những cành trúc va đập vào nhau, tiếng lá xào xạc rơi đầy trên nền đất, nàng như lặng đi, nghe âm thanh như tiếng chuông gió ngày nào Thiện Toàn đã tặng, vừa du dương và tha thiết, vừa trầm lắng và cảm thông … nghe như tiếng nói chàng ngày nào vẫn đang vang vọng, quan tâm nàng, những cành trúc như thay chàng hỏi rằng vì sao nàng lại khóc … Nước mắt nàng lúc này nhưng càng nhiều hơn càng tha thiết hơn …

Chợt tiếng vó ngựa phá tan không gian , bọn thuộc hạ chồng nàng đã đuổi theo tới nơi… Nàng lại chay chạy chạy mãi, tiếng vó ngựa cứ dồn dập sát theo sau, ngày càng gần hơn… rồi chúng dồn nàng đến bên bờ một vựa thẩm. Chúng mời nàng về nhưng nàng không nghe, chúng cứ dồn lại ngày càng gần nàng hơn … nàng quay lưng lại nhìn xa về phía chân trời, nhìn lên ánh trăng, … nàng ứa những giọt nước mắt cuối cùng, nàng nguyện kiếp sau mình sẽ trả món nợ đối với Thiện Toàn , nàng ước mong sẽ luôn được ở bên chàng … Nàng buôn mình rơi xuống vực thẳm sâu hút, nàng chết đi dưới một thung lũng hoa, miệng vẫn nở một nụ cười tươi thắm … Hồn này bay ra nhập vào chiếc phong linh ngày nào …

Còn về chàng Thiện Toàn thì đã đạt được ước nguyện của mình, chàng đã đổ đầu kỳ thi và được phong làm trạng nguyên. Chàng rất vui mừng và háo hức trở về quê nhà xưa gặp lại phụ mẫu và người yêu cũ…

Chàng về đến làng được mọi người chào đón nồng nhiệt, được gặp lại người thân chàng rất vui mừng, nhưng sao vẫn không thấy Ánh Sương ra đón chàng. Chàng tìm khắp mà không gặp được nàng. Khi hay hung tin nàng đã qua đời chàng như không tin được, nghe như một tiếng sét bên tai, chàng chết lặng đi…Ánh Sương đã chết

Ánh Sương đã xa chàng mãi mãi, không, chàng không thể tin được điều này … chàng chạy đi bỏ lại người thân nhìn theo trong nước mắt, chàng chạy đến rừng trúc và một mình ở đó. Chàng ở đó nhớ thương nàng, nhặt lá trúc mà nhớ nàng, nghe tiếng gió vi vu như nàng đang trở lại … Chàng ở đó lẳng lặng trong bảy ngày bảy đêm … Rồi chàng chỉ biết đến lại căn phòng của nàng, nhìn vật nhớ người …Chợt tiếng chuông gió ở đâu vang lên , thật quen thuộc … Chàng tìm khắp và thấy chiếc phong linh ngày nào chàng tặng cho nàng đang được treo trên một cây trúc ở sau nhà nàng … Chàng nhìn ngắm, hình như có bóng hình nàng trong đó, tiếng nhạc du dương như tiếng nàng đang trò chuyện với chàng … Chàng ngồi chỗ đấy, dần chìm vào giấc ngủ … trong mơ chàng đã gặp nàng, ấm lại mối tính thuở ấy … Chàng mất đi …

Hy vọng hai người sẽ có một mối tình đẹp hơn trong kiếp sau …

****
Chuong gio

Nếu được làm một đồ vật, tôi sẽ là chuông gió – âm thầm cất giữ mọi cỗi cằn của thời gian, đợi một cơn gió thoáng qua sẽ cất lên những tiếng reo lạ lùng trong trẻo.


----
Chuông gió
Sáng tác: Võ Thiện Thanh
Trình bày: Thu Minh

Nghe rất mơ hồ cây lá lặng lờ, có tiếng chim xa mờ ... xa mờ ...
Bóng nắng qua thềm, cánh bướm im lìm, nghe tiếng chuông thoang thoảng ... thoang thoảng ...
Lời chuông như đưa tôi đến miền rất lạ, miền cổ tích dịu kỳ
Lời chuông như đưa tôi đến miền đất thanh bình, miền cổ tích thần tiên ... thần tiên ....

ĐK:
Chuông ngân lên, cỏ cây rung lên.
Làn gió ban mai tung bay lá khô.
Rồi chuông rung lên một ngày mới đến
Ngày mới cho tôi tìm lại con đường.

Rồi chuông rung lên, rồi người cũng đến.
Người tình cổ tích đến mang hạnh phúc cho tôi
Và mỗi sáng chỉ mình tôi thôi
Ngồi nghe tiếng chuông gió reo bên thềm ru hồn tôi. 

Dằm trong tim


Cuộc sống hiện tại của chúng ta rất náo nhiệt và hiện đại, để làm ra những yếu tố đó thì con người cũng thật sự tất bật , phải chạy theo nhịp sống nhộn nhịp đầy đua chen và những lo toan về gia đình không khó tránh khỏi những cảm xúc vui, buồn, đau khổ, tuyệt vọng hay vui sướng tột đỉnh.Ngay trong lúc đó thì sao, lúc cảm giác đang ngự trị hoặc là bạn có người để tâm sự cùng chia sẻ hay bạn chỉ có 1 mình , bạn biết làm sao với cuộc sống biết bao điều đang đến và như thế chỉ có âm nhạc sẽ đưa chúng ta đến những cảm giác thật tuyệt vời nhất, nó phù hợp với mọi tâm trạng cuả con người khi cần đến. Nó giống như màu sắc của cuộc sống, thêm vào 1 chút thì bức tranh nó sẽ đẹp và sinh động hơn rất nhiều. Đó là những điều mở đầu mà mình muốn nói với các bạn về sự cảm nhận âm nhạc của mình.


Đối với mình thì chẳng có ca khúc nào không hay cả bởi vì 1 ca khúc hay hay không là do người trình bày có cảm xúc hay không? Và người cảm nhận nó thế nào? Tùy vào trường hợp và tâm trạng của mọi người khi nghe 1 bài hát vui, hay buồn thì cảm xúc mình sẽ theo cái đó.Mình thì thấy mỗi ca khúc đều hay và có ý nghĩa riêng của nó mang đến người nghe những cảm nhận khác nhau và điều mới lạ lý thú. Mỗi ca khúc như 1 quả trứng gà, khi chỉ mới ăn thì sẽ không có gì lạ nhưng khi bạn thật sự muốn cảm thụ nó thì bạn sẽ biết được lòng trứng gà rất ngon và bổ ích, ca khúc cũng vậy , khi chỉ mới nghe thì chẳng có gì cả nhưng khi đã hiểu và phù hợp với tâm trạng thì nó giống như 1 chiếc chìa khóa mở trái tim của bạn vậy. Có rất nhiều ca khúc hay nhưng trong đó mình rất thích ca khúc “Dằm trong tim” của nhạc sĩ Thu Hà do Lương Bích Hữu trình bày với lý do như hồi nãy giờ mình đã nói là mình cảm thấy thật tuyệt vời vì nó rất phù hợp tâm trạng hiện có của mình.
Lời ca khúc thật hay và chứa nhiều cảm xúc giống như mình bây giờ. Và không chần chờ mình xin nói 1 chút cảm nhận về ca khúc này.

Bạn có khi nào bị dằm đâm vào tay không? Đó là 1 miếng xước nhỏ của gỗ và do không cẩn thận bạn đã bị đâm, nó rất nhỏ và nằm trong lớp da của bạn, vì thế mà bạn khó thấy để có thể lấy nó ra, vì vậy mà mỗi khi hoạt động mạnh trúng vào đó và cảm giác rất nhức, khó mà diễn tả . Bạn biết không? bị dằm vào tay thì tuy không nghiêm trọng nhưng nó nhức rất khó chịu mà tựa ca khúc lại là “Dằm trong tim” thì bạn có cảm nghĩ gì? Nó lại lớn gấp nhiều lần dằm trong tim, thì nó càng đau đớn hơn biết bao nhiêu?

Bị như thế chắc chắn là bạn phải mất mạng thôi chứ không thể sống nổi đâu? Khi nói đến đây mình cảm thấy nhạc sĩ rất hiểu tâm trạng bị dằm trong tim là thế nào? Nên mới mạnh dạn đem những cảm xúc thật tinh tế đó vào ca khúc này. Dằm trong tim, 3 từ ngữ đó thật là đầy tâm trạng của 1 người con gái đang yêu, dằm lại ở ngay chính trong trái tim, nó đau nhức mà bạn không thể nào lấy ra được cứ phải chịu đựng cho cơn đau qua khỏi. Trái tim 1 người con gái thật nhỏ bé nhưng nó đầy cảm xúc, bạn đừng bao giờ làm tổn thương vì nó sẽ rất lâu khỏi. Bạn biết không ? tâm trạng của mình hiện giờ cũng như dằm trong tim đấy, nó cứ nhức nhối hàng ngày, muốn quên nhưng không thể nào quên, muốn quên thì nó lại càng thêm nhớ da diết.
Dam trong tim

Tình yêu thật là khó hiểu nó đến khi nào cũng không hay, khi mình hay thì đã không kịp chế ngự rồi. Mình có 1 dịp đi cắm trại ở trường với lớp , thật tình cờ mình gặp 1 anh chàng cao ráo , thật dễ thương cho bạn mình mượn xe để thi honda chậm, sau đó thì mình và anh có dịp karaoke cùng nhau bài “Những mùa dấu yêu” anh hát hay, và 2 người hát thật hợp nhau, mình cũng để ý anh nhiều. Sau đó cả trường cùng ngồi xung quanh giao lưu và thầy giới thiệu anh tên Nghiệp, du học từ California về, mình khâm phục lắm, rồi chơi phạt trúng ai sẽ phải hát 1 bài, tới mình thì mình hát và anh giơ tay như người hâm mộ lúc đó khuôn mặt anh làm trái tim mình rất vui.

Sau đó thì mình lo vừa đi làm vừa đi học nên cũng không nghĩ gì cả nhưng thời gian đi học vào trường thì lại gặp anh đôi lần, và lúc đó mình nghĩ anh cũng chẳng còn nhớ gì mình nên không quan tâm nhưng khi đến khi tình cờ mình đứng trước trường chờ mưa tạnh thì gặp anh và anh nói “ chờ ai vậy” và bỏ đi , làm mình nhớ và dường như biết anh nhớ mình và mình thích anh. Sau đó anh đôi khi vào lớp sửa máy vi tính, mình muốn hỏi anh làm quen nhưng ngại là con gái, và như thế mình hỏi nhiều người và đến khi can đảm hỏi thầy thì mới biết số di động của anh. Có được số điện thoại , mình nhắn tin cho anh vài lần và anh có nhắn lại, 1 lần anh đã gọi lại, mình nói chuyện với anh mà cảm giác vui lắm, biết anh chưa có bạn gái mình thêm vui, nhưng khi biết anh cố tình lãng tránh mình đã nhắn tin nói thật với anh về tình cảm của mình và anh nhắn lại giải thích vì sự hiểu lầm và xin lỗi vì làm mình buồn.

Mình nói với anh là mình sẽ không nhắn và nhá máy anh nữa nhưng tình cảm con gái mà nói được nhưng nỗi nhớ cứ không cho phép mình làm đúng như thế, mình gọi và nói chuyện với anh mấy lần rất vui nhưng mình biết anh sẽ cho mình phiền phức mặc dù khi nói chuyện rất vui vẻ, anh nói “máy hết tiền nhưng chắc là không nạp nữa” là mình biết anh cố tình lảng tránh, vì từ đó tới giờ chỉ toàn mình chủ động gọi cho anh, mình biết là anh không thích rồi, thế là mình đã gọi 1 cuộc để nói với anh là không gọi làm phiền anh nữa, thế là đã kết thúc, mình là người chủ động bắt đầu và cũng chính mình chủ động kết thúc. Mình nhiều khi tự ti vì mình không xứng với anh về gia canh, ngoại hình hay học vấn, mình chỉ đập vào anh có giọng hát mà thôi nên đôi khi mình muốn quên nhưng quên thì lại nhớ. Mình mong có 1 dịp thể hiện phần tốt đó trong 1 dịp lễ để anh có thể có 1 chút đối với mình.

Tâm sự của mình được chia sẻ với 1 người bạn thân nhưng làm sao có thể vơi, ngày nào mình cũng nhớ học hành thì chẳng có tâm trí , mình đau lắm muốn quên đi nhưng không thể quên. Và thật tình cờ mình nghe 1 ca khúc “Dằm trong tim” do Lương Bích Hữu trình bày, lúc đó tâm trạng buồn lắm, nghe những lời ca khúc mình cảm thấy thật sâu sắc và cứ nghe mãi.Thật sự mình kết ca khúc này lắm vì tâm trạng giống như vậy, lời ca khúc “nỗi nhớ như dằm trong tim” , đúng như thế nỗi nhớ đó thật không thể tả nỗi , nó cứ nhức nhối như mình bị mất dằm nhưng không phải ở đâu mà ngay chính trong trái tim, làm sao có thể gỡ nổi miếng dằm này chứ, nó cứ làm mình đau mà không thể chữa chỉ có thể cho nó lành theo năm tháng.

“Bao ngày qua dù tình yêu đã xa
Đêm từng đêm nỗi nhớ chẳng phai nhòa
Bao ngày qua từng lời anh nói yêu vẫn còn đây
Thật lòng không thể quên”


Nỗi nhớ mà dù đã cố quên nhưng đêm đến thì nó cứ tăng dần , vẫn mãi cố nhớ những lời anh nói thật đẹp và vui biết bao, thật không thể nào quên

“Khi tình yêu đến em không nhận ra
Để ngày hôm nay nỗi nhớ như dằm trong tim”


Tình yêu thật là ngộ nghĩnh nó muốn đến khi nào mà ta không thể biết, đến khi nhận ra thì đã “nỗi nhớ như dằm trong tim”

“Vì một tình yêu không thể nói
Vì một hình dung không thể quên
Vì dằm trong tim em cứ khẽ nhói đau khi đợi chờ
Chờ một ngày anh sẽ lại đến
Và em sẽ không để lần nữa mất anh vì không biết yêu anh

Quá dại khờ

Một bóng hình mà ta không thể quên và làm sao có thể nói hết tình yêu trong trái tim khi mình chẳng có gì là xứng với anh chẳng tự tin mà bước tới để rồi nỗi nhớ cứ mãi trong trái tim làm ta nhức nhối và đau đớn hơn hết bởi lý lẽ trái tim đã biết rõ “ không biết yêu anh quá dại khờ “.

Mình thật cảm ơn nhạc sĩ và ca sĩ đã cho mình 1 ca khúc hay và đúng với tâm trạng mình như thế! Một ca khúc với tựa đề lấy từ 1 nỗi đau nhỏ ở ngoài, để trong tưởng tượng và tìm cảm giác như thật và đưa vào thành những giai điệu tuyệt đẹp bộc lộ 1 trái tim bé nhỏ của 1 người con gái khi yêu thật mãnh liệt , tha thiết qua cảm xúc chân thật là nỗi nhớ như dằm trong tim.

Tâm trạng và âm nhạc khi đan xen vào nhau nó đã trở thành 1 cái gì đó ươm trồi nảy lộc, cùng nhau hòa quyện để tìm cho mình 1 cảm giác như chỉ là 1 để tự xoa dịu nỗi đau hay dâng cao niềm vui, niềm cảm xúc bất tận. Âm nhạc thật là 1 chất men cay của rượu, nó làm cho mọi người khi cảm nhận dường như thêm nhiều cảm xúc và con người lại có nhiều tình cảm hơn , sống với nhau chan hòa và ấm áp tình người.

***
Trong lúc tìm kiếm để giải quyết một số rắc rồi của mình bỗng vô tình xem lại cái flash này. Tuy lúc này ko có tâm trạng giống hoàn toàn như bài hát nhưng vẫn có một vài cái gì đó thấp thoáng. Chẳng hiểu sao nữa.
À mà thú vị với cái flash này, nhạc việt, ca sĩ Hoa, phụ đề tiếng Anh. Một cái clip hợp chủng quốc.
Contact Me

Email

me@minhquan.info

Website

www.minhquan.info